- Trang chủ
- Sách
- Văn học Việt Nam
- Truyện ngắn, vừa, dài
- Đường Hai Ngả Người Thương Thành Lạ
Đường Hai Ngả Người Thương Thành Lạ
Sản phẩm liên quan
Mô tả sản phẩm
Tôi từ trước lúc quen biết Khang, thường ít nghĩ đến chữ "thương". Bản thân không đủ dũng khí đến giai đoạn mà tình cảm dành cho một người gói gọn tròn trịa trong từ "thương". Tuổi trẻ luôn ước vọng về tình yêu giống như một bữa tiệc rộn rã, hầm hập những nhớ nhung, ảo vọng, cuồng nhiệt. Không bao giờ có chỗ cho sự bình lặng. Nhưng gặp Khang rồi, đọc những gì Khang viết, mới nhận ra vào bất kỳ thời điểm nào, con người cũng đều có thể thương nhau. Yêu là một từ thường được nói ra quá sớm. Còn một đời này, một kiếp này, vẫn cứ có thể thương mà không cần nắm tay nhau quá chặt, vẫn cứ thương dù vĩnh viễn không còn gặp nhau nữa, cứ thương dù người đã quên ta mất rồi...
Tôi viết những lời tựa này cho Khang vào một ngày mưa, trời vẫn chưa ngừng nặng hạt. Sự chênh chao tê tái ướp lạnh lấy những đầu ngón tay. Nhưng Khang đã nói rồi đấy thôi, "Mưa qua là hết, người qua là lạ", hà cớ gì mà trong lòng vẫn cứ hanh hao là thế phải không?
Phan Ý Yên
* * *
Nhận xét sản phẩm